Tạp chí văn nghệ Xứ Thanh
Trang chủ   /     /   Vì một màu xanh biên cương (Bút ký) - Nga Hải
Vì một màu xanh biên cương (Bút ký) - Nga Hải

Hai trong số chín cá nhân được tuyên dương tại Hội nghị sơ kết và tôn vinh điển hình tiên tiến 5 năm thực hiện Cuộc vận động “Phát huy truyền thống, cống hiến tài năng, xứng danh Bộ đội Cụ Hồ”, học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh (2014-2019) do Đảng ủy Bộ đội Biên phòng tỉnh Thanh Hóa tổ chức là cán bộ thuộc đồn Biên phòng Bát Mọt. Đó là thông tin tôi có được từ Đại tá Nguyễn Ngọc Hạnh, Chủ nhiệm chính trị Bộ đội biên phòng Thanh Hóa giới thiệu khi được hỏi về những điển hình tiêu biểu của các chiến sỹ mang quân hàm xanh Thanh Hóa trong việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh gắn với kỷ niệm 50 năm thực hiện Di chúc của Người. Tôi quyết định trở lại Bát Mọt, nơi tôi đã từng đến cách đây 5 năm.
Năm năm chưa phải là dài, nhưng với Bát Mọt sự “thay da đổi thịt” hôm nay khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Những lo lắng, rồi hồi hộp trong lần đầu tiên lên mảnh đất núi rừng biên cương vẫn còn nguyên trong cảm xúc của tôi. Lần ấy, cũng vào thời tiết giao mùa, mưa và sương mù cứ giăng ngang lối đi, cái nghèo xơ xác hiện rõ trong những đôi mắt trong veo của trẻ thơ. Những con đường nham nhở, hốc hác, mỗi lần xe đi qua, tôi lại phải gồng mình, tay túm chặt lấy thành ghế để không bị hất văng ra. Đêm ấy, mưa trắng trời Bát Mọt, gió rồi lốc hất tung những gốc cây trơ tróc rễ, đất đá trên núi rầm rầm đổ xuống. Nằm trong phòng khách của đồn Biên phòng Bát Mọt, ai nấy trong đoàn chúng tôi chỉ biết ôm lấy chăn rồi lần tay siết lấy như thầm động viên tinh thần lẫn nhau. Sáng sớm, khung cảnh Bát Mọt thật hãi hùng, đồn chìm vào sương mù dày đặc, một mầu trắng lạnh thấm đẫm tầm nhìn, phải cố gắng lắm tôi mới nhận ra con đường hôm qua xe ô tô chúng tôi vừa đi vừa đẩy mới lên đến nơi, chỉ còn đá và xác cây ngổn ngang. Khi nghe anh em chiến sỹ trong đồn báo lại đường hỏng nặng, đoàn chúng tôi phải để xe ô tô lại và di chuyển về trung tâm xã Bát Mọt bằng cách đi bộ. Con đường từ đồn về trung tâm xã Bát Mọt chỉ 6 ki lô mét, nhưng cả quãng đường đi đó chúng tôi như đang được đưa vào một cuộc thử thách mạo hiểm. Mặc cho vẻ mặt lo lắng nhìn những hòn đá to như cái thúng chênh vênh trên núi có thể rơi xuống bất kỳ lúc nào của tôi, những ánh mắt sáng, tiếng cười rộn ràng của mấy chàng lính Biên phòng vẫn cứ vọng vào không gian mịt mùng của núi rừng. Nhưng có lẽ kỷ niệm cũng là nỗi ám ảnh nhất trong chuyến đi Bát Mọt lần ấy là những đoạn đường chìm vào trong nước, nhìn cảnh tượng những đứa bé cởi trần, quần dài quấn quanh cổ được bố mẹ dắt tay, cứ dò dẫm bước qua dòng lũ ngập đến ngang người mà tôi thấy nghẹn lại nơi cổ họng. Muốn về thành phố chúng tôi không còn cách nào khác cũng đành làm theo cách của dân bản địa, mà trống ngực đập liên hồi. Qua được đoạn đường nước lũ ấy chưa hoàn hồn, chúng tôi lại thêm một lần mạo hiểm khi ngồi trên xe máy sau những lưng áo mầu xanh Biên phòng, để vượt qua con đường đất đỏ nhầy nhụa. Bánh xe quay tít mù, trơn trẹo từ bên này sang bên kia, có lúc như sắp đổ xuống đất. Tôi nín thở, túm chặt lưng áo mầu xanh của chàng lính đang vừa đi vừa huýt sáo, rồi trêu đùa tôi: “Chị cứ thoải mái đi, thế này đã ăn thua gì với dân bản ở đây. Mùa này, lũ như người khách không mời mà tới chị ạ, mà đã là khách thì mình phải vui vẻ mà tiếp, lâu dần thành quen. Chỉ mong sao đoạn đường đang làm dở từ trung tâm xã về đồn sớm xong, cho trẻ con đi học đỡ vất thôi”. Lời nói ấy, mãi đến sau này cứ ăn sâu vào tâm trí, làm cho tôi áy náy về một vùng biên còn đầy những khó khăn nhưng sâu tình, nặng nghĩa.
Lần này về Bát Mọt cũng thời gian giao mùa, sương mù vẫn trắng lối. Thay vì cái nắng oi bức ở vùng đồng bằng ven biển thì không khí ở đây mát mẻ, không gian là một màu xanh bao phủ rộng lớn. Nhìn những nóc nhà sàn nép mình lưng chừng núi, xe êm ru cứ dần tiến về đồn Biên phòng. Mọi thứ dường như thay đổi rất nhiều khiến tôi khấp khởi niềm vui và an lòng.
Dù đã đặt lịch hẹn trước với trung tá Thịnh Văn Kiên - Chính trị viên đồn Biên phòng Bát Mọt, nhưng khi đến nơi, cán bộ trực ban thông báo đồng chí Kiên đang cùng anh em đoàn viên và chị em phụ nữ bản Khẹo triển khai mô hình “Trồng hoa ven đường”. Tôi ngỏ ý với cán bộ trực ban được đi về bản Khẹo, anh vui vẻ đồng ý, tôi thong thả đi bộ trên con đường đã được nhựa hóa khá sạch sẽ. Đã từng một lần theo chân chiến sỹ Biên phòng Vi Minh Hạnh trên con đường đỏ trơn tuột về bản Khẹo. Lần đó mưa rả rích, đất đỏ đặc quánh lại, tôi phải bấm những ngón chân trần của mình xuống mặt đường mới đi được vào bản. Bản xơ xác, mùi phân của gia súc cứ vẩn lên không gian sống của bà con. Vậy mà giờ đây, hiện trong mắt tôi là một mầu xanh của những cánh đồng mầu mỡ, mùi lúa thơm đang đến vụ cứ lấp lửng đầu mũi, những cánh đồng bát ngát hoa mầu xen lẫn đàn trâu bò đang thung thăng gặm cỏ. Những ngôi nhà sàn không còn mùi khai nồng, tuy chưa thật khang trang nhưng sạch sẽ, ấm cúng hơn nhiều. Xa xa hai bên đường, bóng áo xanh quen thuộc hòa lẫn vào những sắc mầu trang phục dân tộc Thái. Tiếng cười nói, trò chuyện và không khí lao động cứ dần hiện rõ. Tôi nhận ra trung tá Thịnh Văn Kiên, quần xắn ống cao, ống thấp, chân lấm đất, đang chỉ dẫn cho anh chị em nên trồng hoa này chỗ nào cho đẹp, phát cây chỗ nào cho quang, vừa làm anh vừa trò chuyện vui vẻ với bà con:
- Rồi các bác, các chị xem chỉ tháng sau, tháng sau nữa thôi hai bên đường của bản ta, rồi trước nhà chúng ta sẽ có hoa đua nở. Mà giống ngô mới năm ngoái ta trồng thử đạt hiệu quả cao, năm nay ta lại phát huy nhé, phân bón thì chúng tôi đã giao đến từng nhà, các bác và bà con chịu khó chăm sóc đúng kỹ thuật mà chiến sỹ đồn đã hướng dẫn. Phấn đấu vài năm nữa, cuộc sống của bản Khẹo ta không chỉ sống no, sống đủ mà còn phải sống có chất lượng nữa.
Tiếng anh nói, tay anh làm cứ thoăn thoắt. Nhìn cảnh ấy, tôi không nhận ra người chiến sỹ quê ở miền biển Nga Sơn, ăn sóng nói gió thô kệch nữa. Hình như vị mặn mòi của con người miền biển đã thấm dần vào đá núi ở anh. Thấy tôi, anh vội vàng lau tay vào vạt cỏ ven đường, rồi tiến lại bắt tay. Tay anh rút lại. Tay tôi hằn nhẹ vệt máu đỏ. Thấy tôi lo lắng, anh xoa xoa tay cười ngượng:
- Nhà báo thông cảm! Chắc gai xấu hổ khi nãy mình phát cứa vào. Thế này đã nhằm nhò gì đâu, chỉ xót khi để cho dân nghèo và để cho anh em chiến sỹ thiếu thốn thôi nhà báo à.
Tôi hiểu điều ý nhị trong câu nói của anh. Từng nghe cô bạn nhà thơ người xã Thọ Cường, huyện Triệu Sơn có bút danh Phong Lan ca ngợi, anh Kiên là một trong hai Chính trị viên năng nổ và làm được nhiều việc cho dân bản nhất trong lực lượng biên phòng Thanh Hóa mà cô biết. Nay gặp, cảm nhận ban đầu là sự thiện cảm với người Chính trị viên có dáng người cao dỏng, giọng nói nhẹ nhàng và phong thái trầm tĩnh khiến tôi thấy cô bạn mình có con mắt nhìn người.
 Càng trò chuyện với Chính trị viên, tôi càng thấm được nhiều điều về những công việc của người lính mang quân hàm xanh nơi vùng biên giới với dân bản. Thời tiết, khí hậu ở Bát Mọt khắc nghiệt hơn hẳn so với các khu vực khác, các thôn bản giáp biên, sương mù dày đặc nên người dân chỉ trồng một vụ lúa hè thu, vụ đông để đồng ruộng không. Phần vì bà con còn tư tưởng trông chờ ỷ lại vào các chính sách hỗ trợ, phần vì thiếu kinh nghiệm canh tác và thiếu vốn nên không mạnh dạn. Vụ đông năm 2018, đơn vị đã kiên trì vận động nhân dân bản Khẹo, nơi khó khăn nhất, khắc nghiệt nhất và được nhân dân đồng thuận, quyết tâm làm vụ đông. Đơn vị đã đi vận động các nhà hảo tâm để về cấp cho nhân dân từ cái cuốc, cây giống, hạt giống, đến phân bón các loại; đồng thời thành lập “Tổ hỗ trợ nông dân” gồm 10 đồng chí do Chính trị viên làm Tổ trưởng, hàng ngày trực tiếp xuống đồng để giúp đỡ bà con theo kiểu “cầm tay chỉ việc”. Rồi mỗi chiều tranh thủ giờ đi bộ thể dục rèn luyện sức khỏe, các anh lại ghé nhà dân, hỏi han tình hình và ra đồng thăm nom hoa mầu để kịp thời điều chỉnh cách chăm sóc.
Với sự tích cực giúp đỡ hàng trăm ngày công của cán bộ Biên phòng và nỗ lực của bà con, từ cánh đồng 7 ha hàng năm bỏ hoang, sau vụ lúa đã được nhân dân phủ xanh bằng 4 ha ngô và 2 ha rau, khoai các loại. Từ đó làm thay đổi tập quán canh tác từ 1 vụ sang 2 vụ và cả thói quen sinh hoạt của đồng bào Thái ở đây. Giờ đây cán bộ Biên phòng đã vui hơn khi thấy bà con thay đổi từ thói quen nhỏ đến những hủ tục từng ăn sâu vào nếp nghĩ của họ. Trước đây người dân bản Khẹo chỉ quen ăn măng trên rừng, uống nước suối, thực phẩm chủ yếu dựa vào những thứ sẵn có trong thiên nhiên, chính vì vậy những đứa trẻ suốt ngày ốm yếu. Nhưng từ khi nghe lời “cán bộ Biên phòng” thay măng bằng rau xanh, nấu nước suối uống sôi, biết cày cuốc, cải tạo vườn tược, canh tác trên đồng ruộng của mình, trẻ con bản Khẹo đã tròn mũm mĩm, đôi má đỏ hồng, tiếng cười trong trẻo. Không những thế, từ việc canh tác 2 vụ, rào chắn ruộng vườn quanh năm, người dân đã ý thức trong việc chăn thả trâu bò, giữ vệ sinh môi trường làng bản; trật tự kỷ cương, hương ước của làng bản được thực hiện nghiêm túc. Vấn đề thoát nghèo của dân bản luôn là nỗi đau đáu không những ở người Chính trị viên mà còn là của mọi người lính biên phòng khi các anh luôn tâm niệm “Đồn là nhà, biên giới là quê hương, đồng bào các dân tộc là anh em ruột thịt”. Để khuyến khích bà con tích cực sản xuất, đồn đã mời đoàn từ thiện lên tổ chức buổi rút kinh nghiệm sản xuất vụ đông và trao tặng những phần quà cho các hộ gia đình đã tham gia sản xuất có hiệu quả. Từ lúc đề xuất ý tưởng đến sau thu hoạch là cả quá trình đổ mồ hôi, chân lấm tay bùn của những người lính Biên phòng đã sát cánh đồng hành, khích lệ không ngừng để bà con phấn khởi ra đồng ruộng. Với khí thế đó, năm 2019 này, bản Khẹo đã đăng ký với xã, với phòng nông nghiệp để làm mô hình trồng rau sạch. Giờ đây dân bản thuộc từng cái tên, cái tính của mỗi chiến sỹ đồn Biên phòng Bát Mọt, nhà có việc lớn việc nhỏ, có món ăn ngon, có chai rượu mới, ai ai cũng đều gọi để mời bằng được bộ đội đến nhà. Bộ mặt của bản Khẹo đổi mới, lấp lánh niềm vui và sự no ấm. Tôi hỏi anh Kiên động lực nào mà các anh làm được nhiều việc đến thế. Vẫn điệu cười nhẹ tênh, tiếng nói rủ rỉ, anh Kiên bộc bạch:
- Lời Bác dạy thì có nhiều, học theo phong cách của Bác thì phải rèn cả đời, nhưng làm công tác dân vận thì phải nhớ và làm cho hết 12 chữ: “óc nghĩ, mắt trông, tai nghe, chân đi, miệng nói, tay làm”.
Để thực hiện “4 cùng” với bà con, đồn phải bố trí 3 tổ công tác ở 3 thôn để gần dân, sát việc. Công việc của các tổ công tác thì không sao kể hết sự vất vả. Ngoài những ngày về đồn trên (người dân hay gọi các tổ công tác là đồn dưới) để sinh hoạt, học tập và huấn luyện; cán bộ chiến sỹ ở các tổ công tác còn tham gia giúp dân đủ mọi việc. Từ tuyên truyền pháp luật, nắm bắt tâm tư nguyện vọng của nhân dân đến khám bệnh, cấp thuốc, giúp đỡ chăm sóc cây trồng, vật nuôi và cả dập dịch bệnh. Mỗi tổ công tác như một gia đình của bản và mỗi hộ gia đình trong bản như là người nhà của tổ công tác. Ngày 27 tháng 7 vừa qua dù đồn đã đi thăm hỏi các gia đình chính sách, nhưng các đồng chí trong tổ công tác vẫn góp tiền để mua quà đến từng nhà trong bản để thăm hỏi động viên.
Lại theo chân những chiến sỹ quân hàm xanh quay về đồn. Sau một ngày lao động cùng bà con bản Khẹo, cái mệt dường như làm bước chân tôi hụt đi. Biết ý anh Kiên dượm lại có ý chờ rồi dí dỏm: “Tối nay nhà báo sẽ mỏi khắp người cho coi, còn chúng tôi làm thêm được việc nào lại thấy khỏe thêm việc ấy”. Tôi im lặng, thấy mình như người mắc lỗi. Sau cốc trà xanh, tôi thủng thẳng dạo một vòng quanh đồn và nhận ra nhiều sự thay đổi. ở đây không còn sự bộn bề như trước, thay vào đó những dãy nhà được sơn sửa khang trang, được phân khu theo từng chức năng, bề thế và ngăn nắp, hiện ra giữa lưng chừng núi. Những vườn rau, vườn thuốc nam, những khu chăn nuôi do bàn tay người lính cần mẫn chăm sóc, cứ tròn trịa đủ đầy, no ấm. Trung tá Bùi Bá Ngọc, Đồn trưởng vui vẻ kể: “Đồn là nhà, nên cảnh quan phải được quan tâm chỉnh trang liên tục. Đơn vị không những đầu tư về cơ sở vật chất mà còn dành rất nhiều công sức cho việc xây dựng cảnh quan xanh, sạch, đẹp mới được như thế này”. 
- Khi tôi lên đây lần đầu tiên, đồn ta đang cho máy xúc đào ao để nuôi cá tầm Nga. Vậy giờ kết quả thế nào rồi?
Nghe hỏi, trung tá Nguyễn Hữu Khoa sốt sắng đứng ngay dậy đưa chúng tôi lên một dốc cao nơi có bể cá tầm Nga hiện hữu. Tại đây chúng tôi thích thú khi được tham gia cùng hai chiến sĩ cho cá ăn. Với một ngàn con cá tầm cỡ bằng cổ tay đang tung tăng theo dòng nước mát thay nhau nổi lên mặt nước đớp mồi. Theo anh Khoa, hiện nay mô hình nuôi cá tầm, loại cá có tiềm năng kinh tế cao đang thực hiện thí điểm. Khi ổn định về kỹ thuật nuôi và hiệu quả kinh tế được khẳng định, các anh sẽ triển khai rộng rãi đến bà con dân bản. Bên cạnh đó, đồn còn nuôi thêm ếch và hiện tại đã đến độ thu hoạch.
- Đồn mình là đơn vị có nhiều tấm gương cá nhân tiêu biểu được tuyên dương trong Cuộc vận động “Phát huy truyền thống, cống hiến tài năng, xứng danh Bộ đội Cụ Hồ” do Đảng ủy Bộ đội Biên phòng tỉnh Thanh Hóa tổ chức đúng không anh Kiên?
Như được hỏi đúng mạch, gương mặt người Chính trị viên bừng sáng, anh đưa tôi sang phòng truyền thống của đồn. Những tủ sách được bày đẹp mắt, phân theo từng thể loại, từng chủ đề. Nhưng có lẽ tủ sách “Học tập và làm theo Bác” được đặt ở một nơi trang trọng nhất, những mẩu chuyện, những lời dặn dò của Bác đối với bộ đội được các chiến sỹ sưu tầm, xếp đặt ngăn nắp. Cũng như các đơn vị khác trong toàn quân, việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh theo tinh thần Chỉ thị 03 (ngày 14-5-2011) trước đây và nay là Chỉ thị 05 (ngày 15-5-2016) của Bộ Chính trị được cụ thể hóa bằng Cuộc vận động “Phát huy truyền thống, cống hiến tài năng, xứng danh Bộ đội Cụ Hồ” do Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng phát động từ năm 2014. Trong 5 năm qua, Đảng ủy, Ban chỉ huy đồn đã triển khai đầy đủ, kịp thời các nội dung, chỉ tiêu, biện pháp và tổ chức thực hiện với nhiều hình thức và cách làm sáng tạo. Trong đó gắn với thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (Khóa XI), Nghị quyết Trung ương 4 (Khóa XII); các quy định về trách nhiệm nêu gương của người đứng đầu và mọi cán bộ đảng viên; đặc biệt là đề ra các chủ trương, biện pháp nhằm khắc phục những hạn chế về trách nhiệm, đạo đức, lối sống, tác phong công tác của mọi cán bộ, đảng viên và quần chúng trong đơn vị.
Nội dung khá toàn diện nhưng đơn vị lựa chọn xác định trọng tâm trong từng giai đoạn, từng nhiệm vụ để đạt được hiệu quả cao nhất, khắc phục nhiều nhất những hạn chế yếu kém. Hàng năm, sau khi tổ chức học tập các chuyên đề sẽ triển khai cho cán bộ, đảng viên và đoàn viên thanh niên làm Bản đăng ký phấn đấu xứng danh “Bộ đội Cụ Hồ” sát với chức trách, nhiệm vụ của từng quân nhân, xác định rõ những nội dung cần phấn đấu học tập và làm theo, chủ động, tự giác trong thực hiện. Trong đó, chỉ ra những hạn chế cần khắc phục, lộ trình khắc phục, biện pháp thực hiện, thời gian hoàn thành... làm cơ sở để mỗi cá nhân thực hiện, tập thể theo dõi giám sát.
Trong nhiều nội dung triển khai, đơn vị đặc biệt chú trọng xây dựng và thực hiện tốt các quy định để phát huy vai trò gương mẫu trong rèn luyện phẩm chất đạo đức, lối sống, phong cách, tác phong, lề lối công tác của cán bộ, đảng viên. Chỉ khi cấp trên nêu gương thì cấp dưới mới tự giác học hỏi, noi theo, từ đó nhiệm vụ nào được giao cũng phấn đấu hoàn thành. Toàn đơn vị như một khối thống nhất trong mỗi lời nói và việc làm. Qua các cuộc vận động và phong trào do đồn phát động đã có tác dụng tích cực thúc đẩy công tác giáo dục chính trị, tư tưởng, lập nhiều chiến công, thành tích xuất sắc. Để thúc đẩy và đưa phong trào học tập và làm theo Bác; hàng tuần, từng đồng chí đăng ký một việc làm cụ thể, thiết thực. Ngoài ra còn hiến kế, đề xuất những chủ đề, nội dung sinh hoạt về Cuộc vận động với chi bộ của mình và chi bộ từng thôn, bản. Qua những lần sinh hoạt ấy, những hoạt động học tập và làm theo Bác được nhân rộng, lan tỏa, kịp thời khuyến khích và tìm ra những cá nhân, tập thể tiêu biểu để nhân rộng. Điển hình như tháng 5 vừa qua, đồn Biên phòng Bát Mọt phối hợp với các đoàn thể đã tổ chức Hội thi “Chúng em kể chuyện Bác Hồ” tại Trường phổ thông dân tộc bán trú - THCS Bát Mọt. Cuộc thi đã khơi dậy lòng say mê, sự nhiệt huyết trong phong trào dạy và học không chỉ với những thầy cô giáo, học sinh mà còn để lại nhiều dấu ấn trong lòng bà con dân bản.
Nhớ lời Bác dặn trong công tác bảo vệ an ninh biên giới quốc gia: Để hoàn thành nhiệm vụ, bộ đội Biên phòng phải “dựa vào dân”, lấy “dân làm gốc” và “Công tác dân vận rất quan trọng. Dân vận kém thì việc gì cũng kém. Dân vận giỏi thì việc gì cũng thành công”. Nhận ra công tác dân vận là vô cùng quan trọng và cần thiết cho công cuộc bảo vệ an ninh biên giới, cán bộ chiến sỹ đơn vị luôn chủ động theo dõi, bám sát tình hình mọi mặt, nắm chắc tình hình địa bàn, tư tưởng, dư luận của nhân dân trong đó tập trung vào điều tra, nghiên cứu âm mưu, phương thức thủ đoạn hoạt động của kẻ địch và các loại đối tượng như: Truyền đạo trái pháp luật, buôn bán phụ nữ, trẻ em; buôn bán, vận chuyển các chất ma túy, buôn lậu qua biên giới... Từ đó chủ động trong việc xây dựng các kế hoạch nghiệp vụ để đấu tranh phòng ngừa, không để kẻ địch lợi dụng mua chuộc, lôi kéo, câu móc vào địa bàn, kịp thời giải quyết các vấn đề phức tạp nảy sinh, góp phần giữ vững chủ quyền an ninh quốc gia, tạo điều kiện để phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội. Để phát huy sức mạnh quần chúng trong phong trào bảo vệ an ninh biên giới, đơn vị thường xuyên duy trì và phát huy hiệu quả hoạt động của 9 tổ tự quản an ninh trật tự khu vực biên giới với 27 thành viên và 04 cá nhân đăng ký tham gia bảo vệ cột mốc. Tổ chức nhiều đợt tuyên truyền pháp luật, vận động nhân dân không sản xuất, tàng trữ, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ, công cụ hỗ trợ. Do vậy đã huy động được sức mạnh quần chúng trong công tác bảo vệ an ninh biên giới. Bên cạnh đó còn phối hợp chặt chẽ với lực lượng bảo vệ biên giới huyện Sầm Tớ, tỉnh Hủa Phăn, Lào thông qua công tác tuần tra biên giới song phương, trao đổi thông tin tình hình và duy trì kiểm soát qua lại cặp cửa khẩu Khẹo - Thà Láu. Mới đây đồn hỗ trợ Đại đội bảo vệ biên giới 216 của Lào 500 cây ăn quả và còn nhiều việc làm thiết thực khác để góp phần vun đắp tình đoàn kết hữu nghị hai bên. 
Trong số hàng chục chương trình, mô hình mà Bộ đội Biên phòng đang triển khai khắp cả nước, đồn Biên phòng Bát Mọt cũng hưởng ứng tích cực các chương trình như: “Nâng bước em tới trường”, “Đồng hành cùng phụ nữ biên cương”... Mỗi chương trình, mỗi câu chuyện đều in đậm hình ảnh người lính cụ Hồ với những việc làm dung dị và tận tụy.
Từ năm 2015, Bộ Tư lệnh Bộ đội Biên phòng phát động Chương trình “Nâng bước em tới trường”, đồn đã nhận đỡ đầu 5 em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trên địa bàn. Hàng tháng các chiến sỹ Biên phòng thay nhau đến gia đình thăm hỏi, động viên, hướng dẫn các em học tập và trao cho mỗi em 500.000đ/ tháng bằng số tiền đóng góp từ lương, phụ cấp của cán bộ chiến sỹ để các em trang trải việc học tập.
Có lẽ không chỉ tôi mà bất kỳ ai quan tâm đến lực lượng bộ đội Biên phòng đều vẫn chưa nguôi ngoai nỗi đau, khi tháng 6 vừa qua thiếu tá Vi Văn Nhất công tác tại phòng Phòng chống ma túy và tội phạm, Bộ đội Biên phòng Thanh Hóa đã anh dũng hy sinh khi đang cùng với các chiến sỹ đồn Biên phòng Bát Mọt truy bắt các đối tượng vận chuyển ma túy trên địa bàn bản Đục, xã Bát Mọt. Anh hy sinh để lại mẹ già, vợ trẻ và hai con thơ dại. Để bù đắp hương hồn đồng đội đã mất, trong ngôi nhà nhỏ ở trung tâm bản Cạn, mỗi ngày hàng xóm vẫn thấy những đồng đội của anh Nhất ra vào, thay nhau lo lắng và thu xếp mọi việc để mong mỏi xoa dịu phần nào nỗi đau khi gia đình thiếu vắng anh. Hiện đồn Biên phòng Bát Mọt nhận thêm hai con của Thiếu tá Vi Văn Nhất làm con nuôi. Giá trị nhân văn không chỉ ở sự quan tâm giúp đỡ về vật chất, mà là sự sát cánh đồng hành trên mặt tinh thần, cho các cháu một điểm tựa và niềm tin để trưởng thành, khôn lớn.
Và còn rất nhiều việc làm của những chiến sỹ Biên phòng Bát Mọt nữa mà tôi biết như: Đồn phối hợp với các cấp hội phụ nữ tổ chức Chương trình “Xuân đoàn kết - Tết biên cương” với nhiều hoạt động sôi nổi như văn nghệ quần chúng, thi khéo tay ngày Tết, trao quà tết. Nhà xuất bản Phụ nữ cùng tham gia và tặng nhiều phần quà là ba lô, cặp sách, bút vở học sinh với giá trị gần 30 triệu đồng; hỗ trợ ngô và rau giống cho bà con bản Khẹo, tặng 1.000 con vịt giống cho bà con bản Ruộng... Tôi hiểu rằng, việc tổ chức chương trình từ thiện ở Bát Mọt không hề dễ dàng, “của một đồng công một nén”, nên tặng quà hay hỗ trợ gì cho bà con nơi đây đơn vị đều đứng ra bàn bạc kỹ càng. Thời gian qua, đồn Bát Mọt đã là cầu nối kêu gọi và tư vấn cho một số đoàn từ thiện tặng cây, con giống như ngô, rau, dê, vịt... với phương châm “hỗ trợ cần câu, không hỗ trợ con cá”. Tôi còn được biết, trung thu năm nay, đồn Bát Mọt phối hợp với Ban thanh niên Bộ đội Biên phòng tổ chức Chương trình “Vầng Trăng Biên Cương” rất quy mô để cho tất cả thiếu niên, học sinh xã Bát Mọt hưởng trọn một mùa trung thu đầy lãng mạn và yêu thương. Trong đó, sẽ trao tặng nhiều phần quà và học bổng, tặng 1.000 bộ quần áo mới từ nhóm từ thiện của quỹ “Vì biên giới” cho các em nhân dịp vào năm học mới...
Nhận lời mời của Trung tá Thịnh Văn Kiên và các chiến sỹ Biên phòng, tôi hẹn sẽ quay lại Bát Mọt vào trung thu tới. Gió vẫn thổi vi vu trên những ngọn cây rì rào, khói lam chiều bảng lảng bên những bản làng no ấm của Bát Mọt. Nhớ Bác, làm theo Bác, những người lính Biên phòng vẫn ngày ngày lặng lẽ, âm thầm tô thắm thêm mầu xanh biên cương.
            

N.H


Các tin liên quan

Thống kê truy cập
 Đang online: 108
 Hôm nay: 2417
 Tổng số truy cập: 13452977
Cửa sổ văn hóa

  • TẠP CHÍ VĂN NGHỆ XỨ THANH
  • Địa chỉ: Tầng 9, trụ sở hợp khối các đơn vị sự nghiệp tỉnh, đường Lý Nam Đế, Phường Đông Hương, TP. Thanh Hóa - Điện thoại: 0237.3859.400
  • Chịu trách nhiệm nội dung: Thy Lan
  • Website: tapchixuthanh.vn - Email: tapchixuthanh@gmail.com
  • Giấy phép số 187/GP-TTĐT do Cục Phát thanh, Truyền hình và Thông tin điện tử cấp ngày 26/10/2023
  • Đơn vị xây dựng: Trung tâm CNTT&TT Thanh Hóa