Uống rượu ngày xuân
Rượu nồng nhắm với thời gian
Nửa vơi cảm xúc nửa tan nát lòng
Vui buồn cụng với mênh mông
Mà say say đến tận cùng chưa thôi.
Rượu nồng, tôi uống với tôi
Giọt cay, giọt đắng xẻ đôi nỗi niềm
Một mình uống với vô duyên
Trách người bỏ ván bán thuyền qua sông.
Tôi buồn dốc cạn mùa đông
Cạn lòng sông để người không tới bờ.
Đ.T.D
Các tin liên quan