Cảm nghĩ về Quân đội nhân dân Việt Nam
HÀ VĂN THƯƠNG
Cảm nghĩ về
Quân đội nhân dân Việt Nam
Trên thế giới này:
Có quân đội nào, giống Quân đội Việt Nam không?
Từ ba mươi tư chiến sỹ
Mặc quần áo nông dân
Chân trần không giày dép
Mà luôn mang trong mình một tinh thần thép,
Lớn lên dần dẹp lũ xâm lăng.
Hơn ba mươi năm băng rừng, vượt núi,
Cái chết cận kề, sống cùng đạn bom
Gian lao không còn chỗ chứa
Mà đội quân ấy cứ lớn dần lên.
Từ súng hỏa mai đến những khẩu đại bác
Từ xe đạp thồ đến những cỗ xe tăng,
Từ mig đơn sơ đến su hiện đại
Là bước dài nâng tầm cỡ quân sự Việt Nam.
Từ mùng bảy tháng năm đến ba mươi tháng tư(*)
Là mốc son lịch sử chói lọi
Đánh đuổi quân xâm lược ra khỏi bờ cõi.
Hòa bình mới được mấy mùa trăng
Vết thương lòng còn chưa lành lặn,
Mảnh đạn thù còn găm trong tim
Súng lại rền vang ở nơi biên giới,
Lũ địch thù dòm ngó biển Đông
Nhưng quân đội ta không hề nao núng
Vững chí anh hùng vì Tổ quốc quyết sinh
Chính quy, hiện đại nhịp bước lại càng nhanh.
Vang mãi khúc quân hành
Niềm kiêu hãnh của Quân đội Việt Nam ta ơi!
H.V.T
(*) Bài này tôi có vận dụng thể thơ tự do dân tộc Thái.
7-5-1954 và 30-4-1975 là ngày giải phóng Điện Biên và giải phóng miền Nam.
Các tin liên quan