Viết về Hải Tiến - Linh Trường
Mình về Hải Tiến, Linh Trường
Hàng dừa gọi gió, con đường rộng thêm
Hà Rò một dải thân quen
Nhìn ra biển, hẹn bao niềm ước ao...
Một thời sóng dậy dâng cao
Nhấn chìm tàu chiến Mỹ vào nơi đây
Có cụ già bắn máy bay
“Con ma”, “Thần sấm” tan thây “nhà trời”.
Đất nghèo chí lớn xây đời
Biển sâu thẳm vẫn mặn mòi trong ta
Vẫn thuyền nhớ biển khi xa
Hòn Nẹ đứng đợi nhìn ra chân trời.
Bạn về tắm biển quê tôi
Sóng nô đùa, cát nói lời ngàn năm
Hương đồng, gió biển thì thầm
Nước non mình mãi ngàn năm đất trời!
Một vùng sinh thái rạng ngời
Phi lao tỏa xuống vòm trời mát râm
Là biển hẹn bạn về thăm
Tình yêu - biển gọi xa xăm vẫn gần...
L.H.H
Ngọn lửa từ những tháp khoan
Ngọn lửa từ những tháp khoan
Vẫn cháy từ thuở Văn Lang truyền về
Nghe từ khắp nẻo miền quê
Gửi niềm tin, sóng vỗ về nhớ mong
Nghe hồn thiêng của cha ông
Non sông gấm vóc, biển Đông dạt dào
Nghe thân thương tiếng đồng bào
Lên rừng xuống biển, mẹ trao dặn mình
Nghe trong lòng đất nặng tình
Thầm thì trầm tích triệu nghìn năm xưa...
Mênh mông biển cả sớm trưa
Người thợ dầu khí say sưa đêm ngày
Nắng nung, muối mặn sạm tay
Trời xanh lộng gió, biển này ta yêu!
Tình anh dào dạt bao nhiêu
Trăm ngàn sóng vỗ vẫn neo một bờ
Tình em như bến đợi chờ
Đất liền biển cả hẹn hò vẹn nguyên
Lạc Hồng từ thuở tổ tiên
Ngọn lửa tỏa sáng vẫn truyền mai sau...
L.H.H