Vuột
Vuột khỏi bàn tay biển
Sóng chết yểu trên bờ
Vuột qua tầm tĩnh lặng
Là quằn quại vần thơ.
Vuột qua triền núi ngủ
Con suối đã tuôn trào
Vuột qua mùa đông lạnh
Nghe mùa xuân thầm thào.
Vuột qua tình cay đắng
Bỗng thấy mình hanh hao
Vuột qua cơn bạo bệnh
Nghe đất trời xôn xao.
Vuột qua vùng bão tố
Thèm một khoảng bình yên
Càng yêu thêm cuộc sống
Khi vượt lên đớn hèn!
6-2023
Đ.S
Các tin liên quan