Cây lúa Hàm Rồng - Huy Trụ
Em đỡ nắm cơm từ bàn tay mẹ
Lòng bỗng nghẹn khi nhìn về đồng lúa
Cầu Hàm Rồng đứng vững đến hôm nay
Công đầu ấy phải là của mẹ!
Ngày hai bữa mang cơm lên trận địa
Mẹ thương chúng con trắng cả mái đầu
Chân mẹ già bước thấp, bước cao
Trong quầng lửa, thúng cơm đầy như núi.
“Nào ăn đi con, cho sức bền trở lại...”
Dù miếng cơm nhai còn khét hơi bom
Nhưng chưa bao giờ chúng con thấy miếng cơm
Cái ngon ngọt thấm tận cùng da thịt...
Bom Mỹ ném như vỏ hà vỏ ốc
Cây lúa vẫn lên xanh qua kẽ tay người
Cây lúa ngậm đòng, ngậm cả hạt máu rơi
Nên lúa chín cứ vàng như sắc mật.
Cánh đồng bờ Nam, cánh đồng bờ Bắc
Những hố bom chằng chịt hố bom
Giặc đánh ngày, mẹ cấy gặt đêm
Pháo sáng đèn dù nhấp nhô bóng mẹ.
Con gái, con trai cả làng lên trận địa
Tiếp đạn, cứu thương, bắn gục máy bay thù
Đồng ruộng cấy cày các mẹ chăm lo
Thương con cháu, nắm cơm lên trận địa.
Cây lúa Hàm Rồng - một thời bom lửa
Mẹ đã viết riêng trang sử anh hùng
Đánh thắng giặc trời bản hòa tấu chiến công
Mẹ là nốt trầm... lặng lẽ.
H.T
(*) Trích chương bốn “Lòng dân” trong trường ca “Huyết mạch Hàm Rồng”.
Các tin liên quan