Tạp chí văn nghệ Xứ Thanh
Trang chủ   /   Thơ   /   Huyền tích đất thiêng
Huyền tích đất thiêng

Tự bao giờ, bao giờ
Hàm Rồng - Sông Mã
Hòa quyện vào nhau
Thành Huyền tích
Thành Sử thi
Thành Đất nước!
 
Tự bao giờ, bao giờ
Dân truyền tụng câu ca:
“Thanh Hóa thắng địa là nơi
Rồng vờn hạt ngọc, hạc bơi ven thành...”.
 
Từ Dương Xá làng Giàng
Đất Thiệu Dương, Thiệu Hóa
Chạy ngoằn ngoèo nhấp nhô ven bờ sông Mã
Chín mươi chín ngọn núi bên sông
Uốn lượn thân rồng
Gặp sông Mã
Rồng phun châu nhả ngọc...
Truyền thuyết kể rằng
Xưa Cao Biền
Một phù thủy kiêm thầy địa lý
Giỏi bậc nhất nước Tàu
Y là quan Thái thú
Thuở nước ta còn chìm trong nô lệ
Một lần đến đất Hàm Rồng
Cao Biền choáng ngợp
Thấy trên đỉnh đầu Rồng
Có một huyệt Đế Vương
Liền bí mật sai quản gia cấp tốc lên đường
Về Tàu bốc hài cốt thân phụ
Đi ngày, đi đêm đến đất Hàm Rồng chờ ngày huyệt mở
Nhưng đất này có chủ. Có huyệt đạo linh thiêng
Khi thuyền giặc sắp tới nơi giông gió nổi đùng đùng
Âm mưu Cao Biền bị lật đổ xuống sông
Ngửa mặt lên trời
Cao Biền vái lạy
Rồi cuốn gói biệt tăm...
 
Mấy trăm năm
Mấy nghìn năm
Huyệt đạo Hàm Rồng
Huyền tích Hàm Rồng
Đời cha
Đời con
Đời cháu, chắt...
Truyền tụng nhau múa hát
Truyền tay nhau dựng xây
Hàm Rồng thành huyết mạch
Nối liền Bắc với Nam
Nối tình Nam với Bắc
Một khúc ruột miền Trung dằng dặc
Không kẻ thù nào có thể cắt chia.
          *
Nhà anh, nhà em
Cách nhau vài trăm con sóng
Gần nhau bằng một chiếc cầu
Xưa cha mẹ nghèo
Thầm vụng yêu nhau
Thả nhịp cầu dải yếm
Con sông vô tình trôi...
Mẹ em
Một thời con gái
Lênh đênh như bọt bèo
Trôi giữa mùa nước lũ
Nước mắt đêm đêm không dìm đi cái khổ
Cái khổ dằng dai cấu xé cuộc đời...
 
Cha anh
Suốt thời trai
Ngụp lặn nơi đầu ghềnh, cuối bãi
Mắt cha buồn như mắt lưới rách
Không tấc đất
Tình yêu vùi mặt sóng...
 
Khi ta lớn lên
Đã sông dài, biển rộng
Mơ nhịp cầu cha mẹ bắc cho con
Yên Vực quê em
Bóng dừa xanh ngăn ngắt
Nam Ngạn quê anh
Cũng ngăn ngắt bóng dừa
Cánh bãi chân cầu
Phù sa trộn tuổi thơ
Tiếng con dế đầm đìa trong giấc ngủ
Trang sách mở giữa hai bờ gió
Ta gặp cuộc đời của mẹ, của cha
Trong câu hò gửi lại:
“Thuyền than lại đậu bến than
Thấy anh vất vả cơ hàn, em thương...”
Tháng năm đèn sách đến trường
Cùng chung lối ngõ, con đường ta đi
Bờ đê cỏ mượt xanh rì
Con sông Mã nước trôi đi lững lờ
Cánh diều, gió hát vu vơ
Vầng trăng ai thả vàng bờ ánh trăng.
 
Cỏ bờ đê nhớ bao lần
Ta ngồi với cỏ, ta gần với em
Cái mùi bồ kết trong đêm
Tóc em thả cứ ngọt mềm sang nhau
 
Tơ vương đã vướng hai đầu
Đã đan thành lưới dăng câu hẹn hò
Đã trồng cây mộng, cây mơ
Đã gieo thương nhớ, gặt mùa tình yêu...
 
Đói no vẫn bám quê nghèo
Con đò vẫn vững tay chèo vượt sông
Vẫn mơ núi Ngọc núi Rồng
Một ngày có nhịp cầu vồng bắc qua.

                                       H.T


Các tin liên quan

Thống kê truy cập
 Đang online: 212
 Hôm nay: 10254
 Tổng số truy cập: 13093708
Cửa sổ văn hóa

  • TẠP CHÍ VĂN NGHỆ XỨ THANH
  • Địa chỉ: Tầng 9, trụ sở hợp khối các đơn vị sự nghiệp tỉnh, đường Lý Nam Đế, Phường Đông Hương, TP. Thanh Hóa - Điện thoại: 0237.3859.400
  • Chịu trách nhiệm nội dung: Thy Lan
  • Website: tapchixuthanh.vn - Email: tapchixuthanh@gmail.com
  • Giấy phép số 187/GP-TTĐT do Cục Phát thanh, Truyền hình và Thông tin điện tử cấp ngày 26/10/2023
  • Đơn vị xây dựng: Trung tâm CNTT&TT Thanh Hóa