Về một con sông
Con sông chảy ra từ lòng đất
xuôi về nơi không bờ bến
nơi sông chưa hề biết
một dòng xanh ngấm tận đáy sâu.
Con sông không chảy dưới cầu
không chảy qua thuyền
tiềm thức
một ngày không mưa - nắng
không vồn vã
ngắt ngoải
chiếc cần gãy bóng người câu...
Sông một dòng về nơi mất hút
về nơi nghiêng bóng cúi tìm
nơi thuở sinh ra chưa biết tuổi
sau mỗi lần con nước chơi vơi.
Sông trở dòng ùn nếp nhăn lên sóng
để tha hương biền biệt mỏi mòn
để chiều qua thấy mình cách trở
về một dòng xanh
về một ngày mẹ ngồi giặt áo
cha kỳ lưng con trong sớm nắng lên hè
thằng bé tập bơi gập mình trên bẹ chuối
con chuồn chuồn voi cắn rốn thơ ngây.
Con sông quẫy mình qua ngày nước đục
đàn trâu mẹp trong vũng nước chao vênh
bến cát đã trơ từng gốc sỏi
đòn gánh cong cha đưa bóng qua chiều.
Sông lẫy nước đẩy hai bờ xa ngái
tháng chín đi
vung hậm hực từng cơn
đêm lai láng cha dọn từng mảng lụt
chút bùn non nhuộm trắng mái tóc người
mẹ đuối mắt đắng từng cơn lã mệt
nước bao giờ xanh lại một dòng tin.
Sông đã chảy từ một chiều hun hút
người chờ nhau hun hút chiều sông
trong một ngày đắng cay hun hút
mưa vỡ qua đời thấp thỏm đứng khóc sông...
L.V.T
Các tin liên quan