Tạp chí văn nghệ Xứ Thanh
Trang chủ   /   Thơ   /   Bình vôi
Bình vôi

Cái bình vôi nhà tôi là củ hành thời gian không bóc vỏ được
Da bình nâu sần, cũ kỹ như da thịt mẹ cha tôi
Chỉ ruột bình là trắng. Trắng tinh như sữa mẹ
Sớm nay bình vôi òa khóc...

Một nhân vật mơ hồ nguồn gốc ở nhà tôi truyền đời qua bao kiếp người
Nhiều kẻ lùng sục đồ cổ gạ mua mẹ tôi không bán
Thời thế thăng trầm biến động
Bình vôi vẫn lặng im như cái bóng trong nhà
Bao người quên
Có người cố tình quên
Chỉ còn mẹ là bạn của bình vôi
Sớm nay bình vôi òa khóc
Những giọt vôi thấm vào trầu
Miếng trầu đỏ kiệt mình trên môi người tới thăm mẹ tôi...

Chúng tôi yên lặng nghe lời nói cuối cùng
Mẹ không nói gì chỉ nhìn mặt từng đứa
Lần soát từng đồ vật trong nhà, dừng lại ở cái bình vôi và nói với tôi
Con hãy chôn bình vôi nơi gốc đa đầu làng cho mẹ
Mẹ đi rồi bình vôi ở với ai?
                Làng Chè, 1995-2000

                    MẠNH LÊ


Các tin liên quan

Thống kê truy cập
 Đang online: 98
 Hôm nay: 3242
 Tổng số truy cập: 9249153
Cửa sổ văn hóa

  • TẠP CHÍ VĂN NGHỆ XỨ THANH
  • Địa chỉ: Tầng 9, trụ sở hợp khối các đơn vị sự nghiệp tỉnh, đường Lý Nam Đế, Phường Đông Hương, TP. Thanh Hóa - Điện thoại: 0237.3859.400
  • Chịu trách nhiệm nội dung: Thy Lan
  • Website: tapchixuthanh.vn - Email: tapchixuthanh@gmail.com
  • Giấy phép số 187/GP-TTĐT do Cục Phát thanh, Truyền hình và Thông tin điện tử cấp ngày 26/10/2023
  • Đơn vị xây dựng: Trung tâm CNTT&TT Thanh Hóa